Sunday, June 28, 2009

New York, ngày đầu tiên...

http://cid-22d07d126d24810f.skydrive.live.com/browse.aspx/New%20York%20Part%201

9h30, bắt đầu xuất phát cuộc hành trình tới New York. Từ Reston, cách thủ phủ bang Virginia 20 miles, chúng tôi chạy dọc theo high-way ở phía bìa rừng. 10h30 Chúng tôi có mặt ở Baltimore, thủ phủ bang Marryland. Baltimore là thành phố lớn nhất bang Maryland, và có một cảng biển lớn nhất nước mỹ. Tất cả hàng hóa chuyển phát nhanh theo đường biển đều xuất phát và đến đây. Hơn thế, tại Baltimore, có một sân bay nội địa gần sát cảng biển. Trung bình một ngày có khoảng hơn trăm chuyến bay, đa số là vận chuyển hàng hóa.



Chúng tôi không thể dừng chân ở Baltimore, nên tiến thẳng về bang New Jersey. Hơn 4 giờ chạy dọc theo con đường xuyên bang, chúng tôi cũng tới tiểu bang New York. Chúng tôi có một trận cười vô cùng thú vị. Đó là sếp cũng chẳng nhớ đường vào thành phố New York, nên phải nhờ tới GPS, giọng cô gái thật nhẹ nhàng và dễ thương, thế nhưng, bạn có tin không, cô ấy chỉ cho chúng tôi chạy vòng vòng hết một vòng sân vận động. Chẳng có đường ra, sếp đành phải tự tìm đường đi.



Sau một hồi chạy vòng vòng, sếp cũng tìm ra Lincol Tunel, đường vào thành phố New York. Thật ra, chúng tôi không vào thằng thành phố mà tham quan khu phố tàu, China Town, thật ấn tương. Nếu bạn đã từng qua quâ5n 5, khu phố tàu, thì bạn cứ nghĩ nó cũng y như vậy. Dơ bẩn, ồn ào, móc túi, ăn xin, ... không khác gì Sài Gòn. Ở Virginia, nếu bạn muốn qua đường thì hãy bấm nút xin tín hiệu qua đường, chừng nào tín hiệu chuyển sang trắng, bạn mới đưỡc phép đi và tất cả các xe đều phải dừng lại trước vạch trắng. Nhưng ở khu phố tàu không ai quan tâm đều đó và bạn phải tự lo liệu.



Tất cả thực phẩm ở China Town, bạn thấy nó ê hề, xấu xí, nếu ở VN bạn sẽ quăng nó vào thùng rác, nhưng họ vẫn bán dọc lề đường với giá cắt cổ. Chúng tôi chọn nhà hàng Việt, Phở Nha Trang để ăn, và đúng là mùi vị New York, thật chẳng ra làm sao. Nhưng đói quá nên ăn gì cũng thấy ngon cả.



Sau đó chúng tôi đi bột dọc theo các con đường nhỏ, để tới quãng trường Time (Time Quare). Thật ấn tượng, mọi người đổ ra đường thật đông đúc và hối hả. Hầu như không có một sự chuyển động nào đang nghỉ, liên tục chuyển động. Xe taxi tràn ngập đường phố New York, và hầu như họ đón khách mọi lúc mọi nơi, không cần vào lề, không cần dừng lại. Khách hàng có thể chạy ra giữa đường và mở cửa Taxi để leo lên.



Sau đó, chúng tôi đi qua các con đường của phố shopping, các thương hiệu nổi tiếng như GAP, Timberland, LV, Adias,... và xem tòa nhà của trùm tỉ phú TRUMP, khách sạn cao tầng của dòng họ nhà Hilton (có con wy Paris Hilton).



Cũng ấn tượng không kém với tòa nhà cao tầng, thiệt là mỏi cổ mỗi khi ngước nhìn. Nhưng phải công nhận rằng ra khỏi khu phố tàu mới thấy New York thật hoàng tráng.



7h, chúng tôi trở về tiểu bang New Jersey, thành phố Atlatic. Dọc đường mưa thật nặng hạt và mãi tới 9h30 chúng tôi mới tới nhà hàng và ăn 1 trận no nê. Về tới khách sạn và làm thủ tục check in. Sửa soạn tắm rửa cũng tới 12, và sau đó là những cuộc vui thật khủng khiếp. Chúng tôi đánh bài ở casino, và có những người thua, thắng...nhưng chung quy rất thú vị và tuyệt vời.

Hết ngày thứ nhất.

To be continuous...

No comments: